Truyện cười ngắn Việt Nam vô đối Phần 1
Trên 1 chuyến máy bay. Phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la đó ,nước tui có mà đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: "Kim cương đó nước tui có mà đầy". Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: "Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có đầy". =>Chuẩn!
Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới.Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta ko cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: “- Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi”. Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: “- Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!!” Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: “- Mất cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi !!”
[=========> <=========">
Một bác Việt Nam ngồi ăn sáng trong quán, thì bỗng có một chú Mẽo (USA) lân la vào ngồi cạnh, vừa bỏm bẻm nhai kẹo cao su vừa bắt chuyện.
- Này, ở Việt Nam ăn bánh mì cả vỏ à?
- Ừ - khó chịu vì bị làm phiền, bác Việt Nam trả lời cộc lốc.
- Hừm, ở Mỹ bọn tao khác, chỉ ăn ruột thôi, cùi bánh thì nghiền ra làm bánh sừng bò, bán sang Việt Nam.
Chu mỏ thổi một cái bong bóng, hắn hỏi tiếp với vẻ mặt rất tự mãn:
- Thế chúng mày cũng ăn mứt với bánh mì chứ?
- Tất nhiên - Bác Việt Nam trả lời, với vẻ ko quan tâm.
- Ở Mỹ khác - vừa nổ đốp một bóng kẹo cao su, thằng Mẽo vừa nói với vẻ chế diễu - bọn tao chỉ ăn hoa quả cho bữa sáng, còn vỏ, hạt thì tái chế biến thành mứt, rồi bán cho Việt Nam.
Đến đây thì cú lắm rồi, bác Việt Nam bèn hỏi lại:
-Thế ở Mỹ chúng mày có "ấy ấy" không?
- Tất nhiên.
- Thế chúng mày làm gì với những bao OK vừa dùng xong?
- Vứt đi thôi, thế cũng hỏi.
Mỉm cười với ánh mắt tinh quái, bác Việt Nam trả lời:
- Chúng tao thì khác, ở Việt Nam người ta gom tất cả OK dùng rồi để tái chế, nấu chảy ra thành chewing gum, rồi đem xuất khẩu sang... bán cho chúng mày đấy..
[=========> <=========">
Gần đây trên các báo thế giới, các nhà khoa học người Nhật có đăng tin: “Họ đã đào sâu 100m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi” – Điều này chứng minh 1000 năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn???!!!” Vài năm sau, người Mĩ lại đăng: “Họ đào sâu 200m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi!!!” – Chứng tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp và Internet!!!. Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin: “Họ đã đào sâu 500m xuống lòng đất và chẳng phát hiện gì cả!” – Chứng tỏ 5000 năm trước VN xài Wireless!!!
[=========> <=========">
Theo điều tra khảo sát thực tế của người Việt:
1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc.
2. Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương.
3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống.
4. Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống.
5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng.
6. Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay "đồng ý"!
[=========> <=========">
Anh Oắc-xơn yêu quý của tôi,
Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm!
Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, “rẹc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta.
Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường chửi toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa:
- Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm!
- Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm!
- Sao thám tử đoán tôi tên Nằm?
- Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm.
- Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế... nằm.
- À, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên.
- Việc này thám tử cũng... hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế.
- Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay.
- Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để “quay vòng” cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi!
Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát:
- Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế?
- Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
- Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn!
- Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh.
- Chà, - Tôi vã mồ hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ.
- Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên mất dạy đi xe máy cướp mất rồi!
Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ “Vá 9 xe đạp xe máy” vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán... sai thêm nữa.
Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù... thời gian, đến nỗi họ luôn “giết thời gian” bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ... không cụ thể về điều gì cả!?
Khi nào có gì mới tôi sẽ “meo” cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ!
Bạn của anh:
Sê-Lốc Hôm!
[=========> <=========">
Có 1 cuôc thi hù dọa với yêu cầu ai làm cho khán giả sợ nhất là thắng . Có 3 người : 1 Nhật , 1 Mỹ , 1 Việt Nam tham gia . Người Nhật bước lên rồi bất ngờ rút dao mổ bụng mình lôi ra bộ lòng . Một số người sợ đến ngất xỉu. Người Mỹ lấy súng trường ban nát đầu mình ,óc văng tung tóe . Một số người ngất xỉu nữa . Đến người Việt Nam,2 ông Việt Nam đi dép tổ ong vác 1 quả bom ra sân khấu ngồi cưa????????? tất cả khán giả ướt hết quần...
[=========> <=========">
Cả thế giới đều phải kiêng nể người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm rồi mới nói. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc ko nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ ai??? Xin thưa Trung Quốc sợ nhất Việt Nam vì Việt Nam nói 1 đằng làm 1 nẻo...
[=========> <=========">
Tokyo-Nhật bản
Tại Khu phố Ginza đông nườm nượp, một anh chàng Nhật chẳng may chạm vào làm toạc chiếc váy ngắn của một cô gái Nhật. Anh ta chưa kịp nói lời xin lỗi thì cô gái đã cúi rạp người nói:
"Xin lỗi đã làm phiền anh, chỉ vì chất lượng chiếc váy này tồi quá."
New York - Mỹ
Trên Quảng trường Time tấp nập người đi lại, 1 anh chàng Mỹ vô tình động vào làm toạc chiếc váy của một cô gái Mỹ Anh chàng này chưa kịp mở mồm thanh minh thì cô gái đã rút ngay 1 tấm danh thiếp và nói: "Đây là số phone của luật sư của tôi, ông ta sẽ tìm anh để bàn về việc quấy rối tình dục này, anh cứ chuẩn bị đi, chúng ta sẽ gặp nhau tại toà án..." Nói xong ghi lại số phone của anh chàng kia rồi ngẩng cao đầu bước đi.
Paris - Pháp
Trên Quảng trường Khải hoàn môn nổi tiếng TG, một chàng lãng tử Pháp không may làm toạc váy của một cô nàng Pháp. Chàng chưa kịp nói gì thì cô nàng đã cười hic hic, sau đó ghé vào tai chàng trai nói: "Nếu anh không ngại, thì tặng em một bông hồng để xin lỗi đi..." Sau khi mua một bông hồng tặng nàng xong, chàng bèn mời nàng đến 1 khách sạn nhỏ để cùng nghiên cứu vấn đề ẩn sau làn váy ngắn.
London - Anh quốc
Tại Quảng trường Church bên dòng sông Thames êm đềm, một chú Ăng-lê vô tình xé toạc chiếc mini skirt của một cô gái Anh. Anh chàng này chưa kịp thanh minh thanh nga thì cô gái đã vội vàng dùng tờ báo đang cầm che đi chỗ rách, mặt đỏ giừ nói:
"Thưa ông, ông có thể đưa tôi về nhà được không? Nhà tôi ở phía trước, gần thôi..."
Anh chàng này bèn cởi áo quấn lại cho cô gái rồi vẫy 1 xe taxi, đưa cô gái về nhà an toàn để thay một chiếc váy mới.
Trùng Khánh - Trung Quốc
Trước Tượng đài Giải phóng quân tại Trùng Khánh, một anh Tầu chẳng may làm rách toạc chiếc váy ngắn của một cô gái Trùng Khánh. Anh này chưa kịp mở miệng xin lỗi thì đã nghe tát bốp một cái bên tai. Cô gái tay thì túm chặt lấy cổ anh chàng, mồm thì rít lên: "Mày to gan nhỉ, dám ăn đậu phụ dai à? Đi gặp 110 cùng tao ngay..."
Đài Bắc - Đài Loan
Tại Quảng trường Tây môn, 1 anh chàng Đài vô tình cào rách chiếc váy ngắn của một cô gái Đài. Chàng trai chưa kịp nói gì thì cô gái đã cười ha ha nói: "Chưa kịp ngã giá mà đã đòi xem hàng rồi hả anh giai?"
Hà Nội - Việt Nam
Tại công viên thủ lệ, chàng thư sinh Ami chẳng may động vào làm toạc chiếc váy ngắn của một em gái Hà thành . Chàng này chưa kịp xua tay xin lỗi thì đã thấy quần của mình bị rách tơi tả rồi
[=========> <=========">
Chúa trời quá bộ xuống thăm Địa ngục, ngài đi dạo mọi nơi. Đến khu vạc dầu đang nấu tội nhân, mỗi vạc đều có ghi tên mỗi nước. Nhưng lạ thay, chỉ duy nhất 1 vạc đề VN ko đậy vung. Ngạc nhiên người mới hỏi Quỉ sứ, Quỉ sứ cười hà hà:
- Dân các nước khác nếu ko đậy vung là chúng công kênh nhau thoát khỏi vạc ngay nên phải đậy. Riêng bọn VN, cứ thằng nào ngoi lên là bị thằng dưới kéo xuống liền nên đậy vung làm gì cho .....phí.
[=========> <=========">
Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: "làm đ.. gì có chuyện đấy!". Phía Nga nói "Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn. Phía VN ok. Sáng hôm sau VN thiệt 37 mạng. Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng tè đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn. Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:"Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ."
[=========> <=========">
Trong hội nghị thượng đỉnh cuối năm giữa các nước.Có sự tham gia của nhiều nước trên thế giới.
Nước Mỹ đứng lên khoe về thành tựu của mình."nước Mỹ đã phóng tên lửa lên tận sao hoả".
Nước Nhật đứng lên chế giễu " làm gì tới, các ông có nói quá ko đây??".
Nước Mỹ thanh minh" thì ko đến được nhưng cách sao hoả 1 gang tay".
Tiếp theo là đến nước Nhật nổi tiếng với nhiều phát minh về máy móc hiện đại.Nhật tự khoe về đất nước mình:"nước chúng tôi phát minh ra tàu ngầm có thể lặn xuống đến tận đáy sâu nhất của đại dương."
Nước Mỹ phản bác lại " cái ông nổ vừa thôi, làm gì tới nổi".
Nước Nhật thanh minh" umh, thì cách 1 gang tay chứ mấy.."
Đến phiên nước Việt Nam.Việt Nam khoe:"nước chúng tôi phụ nữ có thể sinh con bằng rốn".
cả 2 nước Nhật và Mỹ kinh ngạc, đồng thanh đứng dậy và nói:"này, các ông ko bịp chúng tôi đấy chứ??"
Việt Nam lúc đó mới điềm đạm đứng lên và nói" Cách 1 gang tay"
[=========> <=========">
Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận được 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn.
Một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza.
Một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VN đang đứng chờ
[=========> <=========">
Ông Việt Nam mới học tiếng Anh vô tình đụng phải ông Tây nên nói: "I\'m sorry", ông Tây cũng lịch sự: "I\'m sorry too", ông Việt Nam nghe xong vội vàng: "I\'m sorry three", ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: "What are you sorry for?", ông VN làm luôn: "I\'m sorry five". Ông Tây lo lắng hỏi ông Việt Nam "Sorry, are you sick". Ông VN vẫn thản nhiên "I\'m Sorry Seven". Ông Tây tức lắm trợn mắt hỏi "Sorry, do you intend to count to eight?". Ông Việt Nam kiên nhẫn "I\'m sorry nine"... Ông Tây ngọng luôn "Then..then..." Ông Việt Nam "I\'m sorry eleven..."
[=========> <=========">
Một người Pháp, một người Mỹ và một người Việt Nam tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào.
Người Pháp: “Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”.
Người Mỹ: “Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu sự cấm đoán đó, thì chỉ có thể là dân Mỹ”.
Cuối cùng, người Việt Nam: “Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên Thiên đường, thì chỉ có thể là dân Việt Nam...”
[=========> <=========">
3 tên không tặc khống chế một chiếc máy bay quốc tế chở khách. Trên máy bay có một chàng cao bồi Mỹ, một kiếm khách Tàu và một chú Việt Nam. Bọn cướp trang bị súng ống ngập răng, vẻ rất hung hãn. Mọi người sợ hãi líu ríu nộp tiền, vàng, đồ trang sức. Bỗng kiếm quang lấp loáng, người khách Tàu đã rút thanh Phi long đoạt mệnh ra xả một tên cướp làm hai mảnh. Nhưng hai tên còn lại đã lập tức xả súng tiêu diệt ngay người kiếm khách nọ. Cùng lúc chàng cao bồi Mỹ cũng rút phắt ra hai khẩu Colh to tướng nhanh như cắt vảy đạn vào hai tên nhưng cuối cùng anh cũng bị hạ sát. Lúc bấy giờ chú Việt Nam mới lừ đừ tiến lại phía bọn cướp. Chúng sững lại trong vài giây rồi nhất loạt xả tiểu liên vào người anh. Nhưng, kỳ lạ thay, chúng đã bắn hết cả băng đạn mà chú Việt Nam vẫn không hề hấn gì. Cuối cùng bọn cướp đầu hàng vì quá hoảng sợ. Sau khi hoàn hồn, mọi người xúm lại quanh chú Việt Nam nhao nhao hỏi: " Tại sao anh lại chống được đạn của chúng? ". Chú Việt Nam thản nhiên trả lời: " Có bí quyết gì đâu ". Rồi chú cởi áo khoác ngoài ra. Thì ra ở bên trong toàn phụ tùng xe đạp, nồi áp suất các loại!
[=========> <=========">
Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố.
Viên phi công chạy ra nói:
- Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá ko sửa dc!
Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói:
- Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống! Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài. Bill Gates nói:
-Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống!
Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài.
Lúc này Đức Giáo Hoàng nói :
-Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi.
Anh VN trả lời:
-Ko cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng của con nhảy ra ngoài rồi!
Chia Sẻ Bài Viết: Truyện Chế Việt Nam Vô Đối Phần 1 này lên FaceBook